Trang Chủ


Bản Tiếng Anh

Album Hình
Tình Bạn Bè
Thơ Tình Việt Nam
Thơ Của Tôi
Xe Gắn Máy
Trau Dồi
Suy Nghĩ Nhảm Nhí
Liên Kết
Diễn Đàn
Ý Kiến?





Để đọc trang này trong tiếng Anh

Trang thơ mới

 anh không phải là nhà thơ để có thể viết được những dòng thơ đầy cảm xúc...  nhưng bởi vì anh đang có quá nhiều hạnh phúc, từ lúc em bước nhẹ vào đời anh...  nên anh ngồi đây gởi cảm xúc mong manh thành những bài thơ tình đơn sơ nhưng rất thật...  and they are just for you...  (Phan Nam Đàn)

thơ tôi không hay, chính tôi cũng biết điều đó, nhưng rất thật với cảm xúc...  khi viết, tôi chỉ cắm cúi viết xuống, không chọn lựa ngôn từ, không đẽo gọt ý tứ, không tuân theo bất cứ một thi luật nào...

tôi quyết định chia trang thơ quá dài của mình thành 2 phần, trang thơ chính bao gồm những mảng thơ của những năm từ 2001 trở đi, và trang này bao gồm thơ viết trước năm đó...

để đọc những bài thơ mới nhất của tôi, kích chuột vào đây...

nếu bạn muốn dùng thơ tôi, xin hãy nhớ để tên tôi vào (và địa chỉ web site của tôi nếu có thể) bởi vì đó là những kết tinh phôi thai của riêng tôi...  xin cám ơn...

* đôi mắt nai, hồn chẳng là nai
đôi răng khểnh, khểnh đời tàn tạ
mái tóc buông xuôi ôm hòa bí mật
khóe môi cười muốn gởi gắm điều chi?
ngọn bút làm thơ hóa nét cọ hồng
chấm phá bức tranh một người con gái
gót hài nhẹ lẫn
    bức tranh theo gió, cuốn vào mơ...

* em khua tay trên mặt đời
tạo những nếp nhăn chơi vơi trên trán anh sầu nhớ
tình yêu vẫn còn chơ vơ
vòng tay chỉ là cơn mơ
em hững hờ bỏ đi theo người đàn ông khác
bỏ lại con đường ngơ ngác
con đường buồn man mác kỷ niệm xưa...

* tôi đã nhớ, ngày qua ngày, đã nhớ
nhớ một người, trời hỡi, một người dưng

* mặc cho đời bao trò vui sáng lạng
tôi xin làm cỏ úa cuối trời mây

* giữa hồn anh cả trời yêu bùng cháy
rã rụng rơi manh mối bóng em yêu

* cõi trời hoang, ôi một cõi trời tang
âm u phủ xuống đời ta buồn tẻ
phủ con tim ta muôn đời vắng vẻ
phủ tâm hồn một lớp bụi thời gian

* tôi muốn tắm hồn tôi trong biển mực
chạy ngoằn ngèo trên cát giấy thênh thang
cày thửa ruộng để gieo vào hạt đắng
cho nảy mầm lên những nấm mộ đen tuyền

* em đi rồi sương phủ xuống cành mai
cho sáng dậy lệ mai gầy bật khóc
em đi rồi tiếng pháo dồn thổn thức
thả rụng rơi bao xác vỡ trong hồn
em đi rồi ta thiếu vắng nụ hôn
để thức giấc trong bàng hoàng vây kín
em đi rồi mùa xuân đành câm nín
không dám cười khoe răng khểnh duyên

* ta sững lại nhìn em lòng chết điếng
lúc bấy giờ trái đất có quay không?
ta ủ rủ nhìn em lòng lạnh giá
lúc bấy giờ lửa có đóng băng không?

* và em đến, em đi, ta nào biết
nên theo thời gian vẫn đợi chờ em
vào buổi ấy em nói gì, hở nhỏ?
ta "đến đời em sớm quá", thảo nào...

* yêu dấu ơi, hồn trinh con nhạn trắng
ánh xuân xanh mặn đắng hư không
và yêu dấu, trái tim anh rỉ máu
máu tanh hôi trọn một kiếp tình

* tôi đã thành, tự thủa nào ấy nhỉ,
một loài sâu trên cây cỏ cuộc đời?

* xin để gió về trong đêm lạnh
đốt thành tro trọn hai mảnh linh hồn

* nếu một mai em làm dâu nhà khác
tôi bảo mình hóa cát giữa trần châu

* anh đã dặn cõi lòng riêng đóng cửa
sao trong mơ em lại cứ lẻn vào?

* mùa xuân đến đưa bàn tay vạch lá
nhưng vắng em xuân có đến trong tôi?
mùa xuân đến làm cuộc đời thay đổi
nhưng vắng em xuân sẽ khóc hay cười?

* vô tình em vẫn là em
đa tình, tôi lại là tôi, hỡi trời...

* thế là em đã thật xa
giấc mơ đã xóa dấu giày thời gian
bước anh đi giữa trời hồng
không gian bỗng tím một màu nhớ nhung

* và thế là tàn lụi giấc mơ xưa
giọt mưa rơi cuốn theo bờ tóc rối
nước mắt tôi rớt bên chiều vời vợi
dãy cầu vòng tan biến - hư không

* phượng nở đỏ trời, chiều hè nho nhỏ
sao trời rơi bôi xóa tên em

* ngồi nhìn cơ sự đã rồi
xếch môi cười giễu công toi tan tành

(graphic by Dan Phan)

* anh gọi cuộc đời đi ngang
để ngả bán một bức hình kỷ niệm
bán cho đời thời tương tư màu tím
một đồng, một vạn, cả thế gian...

* bước chân buồn rong chơi trời vào hạ
kỷ niệm xưa, đâu hút kỷ niệm xưa?
-"Hạ đỏ có chàng đến hỏi
Em thơ, chị đẹp em đâu?"...
cánh hoa phượng nát muôn màu
người ấy lấy chồng đông trước

* tôi là con kên kên
đi tìm ăn những xác người lạnh lẽo
đi săn bắt những con người bạc bẽo
tôi - kên kên

* em là bảo, phải rồi em là bão
là cát hư không, là châu rộng mênh mông
em là trần, là lạnh lẽo mùa đông
là tất cả, trừ tình yêu anh đợi

* tình yêu đây ta dâng cả cho người
người đem bán kiếm vài xu đánh bạc

* nhìn tôi đi, hoang dại, hãy nhìn xem
một hốc mắt thẫm sâu bê bết tủi
cả tâm hồn lấm lem bùn và bụi
của cuộc đời tôi, bẩn thỉu, thối tha
nhìn tôi đây, hoang dại, có nhận ra
con người đã có một thời bừng sống?
rồi bây giờ chẳng còn đâu chiếc bóng
gãy rụng rơi, tan giữa hư không
nhìn tôi xem, hoang dại, thấy gì không?
nhìn cho thỏa nỗi khát thèm muôn thuở
nhìn cho biết khi cuộc tình tan vỡ
lúc ấy con người trăn trở ra sao...

* giữa ban ngày tôi xóa em đi
bằng cách đắm mình trong công việc
tôi giết em bằng những trang tiểu thuyết
bằng những chuyện cười vô tận của người ta
nhưng đêm đến, sao em lại không tha
mà quấy phá linh hồn tôi tội lỗi?
cả cuộc đời say mèm tôi tự hỏi
đến bao giờ em mất ở trong tôi?

* xin mưa về xóa sạch những tàn dư
và đem đất lấp đầy thương nhớ cũ

* bước chân buồn, vạn bước chân buồn
sầu ánh mắt, ngàn sầu trong ánh mắt
nẻo đường quen, duy một nẻo đường quen

* hết rồi sao, đã hết rồi sao?
đã hết rồi sao, tự thuở nào?
tự thuở nào hồn ta đơn độc?
hồn ta đơn độc, hết rồi sao?


(graphic by Dan Phan)

* tôi căm thù cả thượng đế vô tình
đã làm mà không suy nghĩ
sinh ra em làm chi
làm tôi đau khổ?

* tôi muốn giữ cả đàn đom đóm lại
kết thành mây trên mái tóc phiêu bồng
tôi muốn đem nước tất cả dòng sông
trôi lơ lững qua vòm mi tuyệt mỹ
tôi muốn đưa cả núi rừng hùng vĩ
giấu sau răng khểnh em...

* vượt thời gian và cả không gian
tôi yêu em cho đến ngày tận thế

* khi em hỏi anh yêu em nhiều không
anh cũng muốn tự hỏi lòng
trái tim anh dành cho em bao phần cả thảy
anh thử gom tình yêu cho em lại
mong làm vài phép tính cộng nhân
nhưng bởi tình em rộng lớn vô ngần
anh phân vân không biết làm sao nói
do you understand?

* anh viết tên em trên nền giấy trắng
rồi kẻ một đường thẳng cắt ngang đôi
anh cũng muốn quên em trong tiềm thức cho rồi
nhưng không thể được dù bao lần cố gắng

* giả sử em chỉ là những data
còn ký ức anh chỉ là một hard disk đang cần format
giả sử anh có thể delete đi one part
để khi reboot không còn start up với tên em
thì chắc từng đêm anh không phải trọc trằn
tìm mọi cách để normalize system crash

* đây một con tim bỏng cháy
anh đã dành để lại từ lâu
nay đem dâng tất cả cho người
yêu em nên không cần chọn lựa
em có hiểu cứ mỗi lần mưa rớt
ướt mềm cánh lá, nhánh bông
dưng không anh nhớ em
úp mặt trong lem luốc tưởng tượng đầy
nằm nhớ những chuyện ngày xưa em kể
giá mà anh được làm cơn mưa...

* người ta nói thời gian trôi rất lẹ
năm tháng dài vụt chốc lát đã qua
sao mỗi khi không thể ghé đến nhà
anh lại thấy hai mươi bốn giờ qua tưởng chừng như vô tận?

* anh biết em doubt không đoán được tình ta
sẽ bền vững hay chỉ là trong giây lát
bởi vì hai ta có quá nhiều điều lạ khác
tưởng chừng như không thể hòa dung
nhưng nếu em tựa vào anh đi cho đến tận cùng
em sẽ hiểu trời sinh chúng ta là để muôn đời chung bước

* anh đã từng là một người không lẽ sống
phó mặc cho số phận tự an bài
nhưng vì em cần có một bờ vai
để nương tựa, để chia hai hạnh phúc
nên anh bương chải cố gắng tìm hùng hục
một tương lai đủ sáng sủa ngày mai
you got to believe in me, babe...

(graphic by Dan Phan)

* hạnh phúc tưởng chừng như không thực
bởi đã từ lâu anh một mực kiếm tìm
nhưng hạnh phúc dường như một cánh chim
bay vô định anh không làm sao bắt...
rồi trời đặt em vào trong hạnh phúc
làm ngôi sao định mệnh của riêng anh
để anh không phải kiếm vòng quanh
vì hạnh phúc giờ đây đà rất thực
anh có thể feel mỗi lúc được gần em

* "ví dầu cầu ván đóng đinh
cầu tre lắt lẻo, gập ghềnh khó đi"...
ví dầu mình phải chia ly
thì anh biết lấy cách gì quên em?

* trời có những khi không còn giọt nước
để làm mưa tưới ướt những mầm xanh
đất có những khi không có chốn yên lành
cho sự sống tự sinh sôi nẩy nở
anh có những đêm nằm trăn trở
không biết làm sao mở cửa được lòng em
để đất kia có một chỗ êm đềm
đầy tình cảm tưới ướt mềm hạnh phúc

* ta đi rồi nhỏ có buồn không
ta đi mang theo nỗi nhớ trong lòng
ta đi rồi nhỏ sẽ cười hay khóc?
sao tình ta phút chốc đã vội tan?

* vẫy sóng đi em đưa cả cõi lai bồng
vổ tan tác bên đầu ghềnh dĩ vãng

* gởi đến em lời xin lỗi nhẹ nhàng
trải dài rộng - bầu trời, tinh tú
người thương ơi xin em môi cười nụ
cho phép tôi về...

* anh lấy về đây mây trời lãng đãng
đại dương xanh và tinh tú xa xôi
anh lấy về đây cho em cả đất trời
dịu dàng anh xin làm sính lễ

* cuối dòng sông anh xin làm bến đợi
chờ thuyền em, mặt nước gợn yêu thương
người yêu ơi đừng để sợi tơ vương
quanh nhung nhớ quanh tình yêu dịu vợi

* thế là dĩ vãng tạm xa ta
rớt buồn theo giọt mưa sa ngoài trời

* ân tình cũ dây đàn chưa dứt nợ
bảo người thương mau quay lại sông thơ

(graphic by Dan Phan)

* trên dòng sông đời lơ lững một thuyền nan
giữ mãi dây neo chưa biết đâu bến đợi
em yêu ơi, thả bến đợi về thương...

* quán lạnh vắng đứng hoài nơi bến đợi
mong thuyền xưa về đây bỏ dây neo?

* bước chân mây vò võ đường hoang vắng
bóng hoàng hôn đơn độc bước về xa
trời đêm về lạnh giá phủ hồn ta
trên khóe mắt lệ cười khan khan tiếng

* điệu nhạc gọi hồn theo sáo vang lên
thế gian là một đàn rắn lớn
ngóc đầu lên mê hoặc
hốc mắt thâm quầng

* và tê tái hồn thề trong chuyện cũ
kỷ niệm xanh tan lạt giữa trời xanh
tình yêu về đừng là khói mong manh
tỏa ra rộng, thâu hồn trong tẻ nhạt...

ta muốn làm một cuộc trường chinh, đập tan nát xích xiềng hiện thực...  ta muốn phá tan tành mây khói sự lẻ loi đơn điệu của cuộc đời...  (Phan Nam Đàn)

* cánh bướm khô réo gọi tên dĩ vãng
tương lai buồn nhìn hiện tại ngu ngơ

* hung hãn kéo về kinh thiên động địa
ta là cơn hồng thủy cuồng say
thét gào lên dập nát chốn thiên thai
giũ sạch bùn dơ định mệnh

* tình yêu xa rồi vòng môi đắng
tương tư hồng mằn mặn giấc mơ thu
tháng chín đây rồi, sao tháng chín âm u?
lời ly biệt say nồng hương rượu cũ

* ta gọi những nhớ nhung da diết
là tình yêu muôn thuở của con người
ta gọi những bồi hồi tha thiết
cơn sóng bồng rung động biển mênh mông
ta gọi những cơn giận hư không
là ganh ghét, là hờn căm cuộc sống
ta gọi những lỗi lầm quan trọng
là định mệnh riêng mình

* ta tự lừa dối ta, rằng
em chỉ là cánh hoa hồng dạt
trôi nổi trên sông, vướng mắc hồng trần
em chỉ là cát vàng gần bãi biển
chờ âu lo chờ số phận ruổi rong
ta bảo lòng ta việc chi phải tôn sùng
nỗi đau vô danh tánh???

(graphic by Dan Phan)

* ta đi lạc vào những khúc ca
những bản tango, những điệu buồn tưởng tượng
cung đàn quạnh hiu, tiếng sáo mềm miễn cưỡng
bước nhảy run, chân lệch lạc vô hồn...
thuở xa vắng em
nghe tim mình run rẩy
chát..chát..chát bùm chát...

* giọt mực điên cuồng cuốn tháo
giấy trắng rên la rách nát linh hồn
bài thơ làm ra để giấu chôn
cả một thời mơ mộng nhất

* gió the thé, trăng vô tư cầu nguyện
dòng sông đêm ngoác mõm đợi chờ
bên bờ vực bóng đen đi xiêu vẹo
thi sĩ say mèm men mỹ nhân...

* bán hai nửa linh hồn trong góc chợ
một cho em, và một nửa cho đời

* yêu dấu ạ, xin cám ơn lòng tốt
em cho ta những mỹ vị trên đời
cho những đắng cay, những chua xót tả tơi
cho những âu lo và biết bao phiền muộn
em đã cho ta vượt cả ngoài mong muốn:
cả nấm mộ ảo mơ...

* bình minh lại bồi hồi chưa nỡ thức
giấc mơ đêm còn vương vấn đâu đây
lại muốn chìm vào thế giới mê say
ngậm thêm nữa giọt tình yêu ực chảy
chỉ là giấc mơ...

* em đi theo cơn gió ban mai
rũ bỏ cành cây sương phủ trắng
em ra đi theo cuộc đời phẳng lặng
bỏ tôi cho cơn sóng dạt dào...

* sóng đại dương phút chốc trào dâng
mây trên trời tất tưởi về phủ tối
nước mắt tôi từng giọt nhỏ nhoi
rớt theo mi làm thành cơn bão nhỏ

* ta để gió thổi tung tro bụi cũ
dĩ vãng ơi chầm chậm tạ từ đi
trước mắt ta cả thế giới cuồng si
đang mời gọi hai trái tim hòa một

* hạt giống đắng gieo thành cây trái đắng
tình yêu đau vì định mênh nguồn đau
cười đi em để hạnh phúc dâng trào
một lần đưa tay siết chặt...

(graphic by Dan Phan)

* gọi hạt mưa hè và màu nắng chói chang
về làm chứng nhân cho ngày hội ngộ
răng khểnh em làm thành câu đố
ngất ngây...

* bao ngày qua hồng đỏ hóa vàng
ban mai màu lơ bệnh hoạn
cuộc sống truy tìm những nấc thang
làm thủy triều bào mòn niềm hoan lạc
cơn bão cũng đầy vị chát
thổi tung lên bông lúa còn chiêm
mắt em trong màn đêm
   đâu cũng đầy bí ẩn
trái tim thơ thẩn chơi kiếm tìm
   quanh vũ trụ không tên...
tại sao ta không vượt qua định mệnh
tồn tại ngàn năm tình yêu mãi không tàn?
cánh hồng lã tã rơi
   tôi ngồi đây mong rằng em cũng đợi
nhớ chơi vơi...

* ta vừa nhận ra vị đắng của đời
chất thơ đâu rồi, nhỏ ơi, ta hỏi?
trong quẩn quanh của thời cơ tàn lụi
áng mây buồn gieo ngõ trúc không trôi
lửa ngàn năm thức trọn mấy đêm rồi
dịu êm, không còn tồn tại...
bông mai vàng gầy khô trên cuống lá
gò má em hoàng hôn phủ bao la
ta là ta như thể chẳng là ta
số phận là vô cực tím
hàn thử biểu chỉ mức âm vô định
gió rét tràn về ôm cơn bệnh riêng mang
gió xóa đi những nét tàn nhang
khuôn mặt buồn tàn tạ
bóng em xa, ta hỏi, bóng em xa?

* người mặc khách qua đường quên ngõ quán
đèn dầu chong, heo hắt canh ba
trăng là tà đầu ngọn cỏ không đi
gió kiếm cớ đứng hoài nơi mái mộ
"ave Maria"...
em là một bóng ma
hiện hữu mà không hiện hữu
em, dòng nước hiền vô chủ
cuốn đời ta qua nấm mộ bên đường

* đôi lúc ngu ngơ ta biết người dối trá
ta biết niềm vui không dành để cho ta
phải là đã xa không làm sao níu lại?
em vô tình hay sâu sắc, nhỏ kia ơi?

* sinh ra đời hai bàn tay trắng
vào cuộc vui ván bạc tình yêu
thắp nhang cầu trong dãy đỏ đen
một núi vàng vô nghĩa
cứ cho là em vô nghĩa
    mất mát gì đâu?
nhưng cuộc chơi còn luật lệ riêng:
    em lại là tất cả

* cho ta thắp hai hàng bạch lạp
bên mái mộ vô hình
mừng sinh nhật ta
cuộc đời chó má...

* một sớm mai có người thức giấc
với vết thương trong lòng
vết thương thù hận
dấu ái ân xa vời
người bỏ đi với cung đàn dang dở
vết thương làm trăn trở
giấc ngày mai
biết có còn ai, bên bờ sầu não
muốn trở về cùng ta?

* muốn dang tay sờ vào tình yêu
viết lên bằng cát bụi
muốn mua vui chốc lát
để mai về băng bó vết rạn lòng
dứt tình con sáo sang sông
người dưng đứng lại nỗi lòng bi thương

* ta đuổi bắt nhau trên sa mạc
trong cõi thành, mê cung
đường muôn trùng, lối mịt mùng...
em đứng trên đường chân trời
xa vời không tưởng
tôi dang cả vòng tay vất vưởng
mong sờ nhẹ vào môi em
khoảng cách xa thêm
bàn tay hụt hẫng
tại sao?

* ngày nào khung trăng vỡ
bóng trăng tươi úa dưới đáy nước hồ trong
ta thỏa lòng lặn ngụp
tìm một chút vu vơ không bao giờ có
có ai về nói giùm ta tiếng lệ
tôi đang mong chờ dĩ vãng tái sinh
có ai biết lòng ta đang dậy sóng
bóng trăng xưa lại vỡ thêm một lần
đáy hồ ẩn chứa u buồn lạ
nước hồ tả tơi huy hoàng xưa
ai sẽ đưa ta đi qua
một thanh cầu định mệnh?
ai giúp ta nối lại dấu ái ân?
bao giờ?

* tôi thấy mình đi vào trong thần thoại
tôi đi tìm nàng tiên xưa của câu chuyện cũ
thảo nguyên bao la với mây giăng xanh ả
tôi khát run người
lần mò tìm một ốc đảo tình yêu
cỏ thảo nguyên nhuộm nắng thành xanh
nắng tươi trẻ vươn tay ôm cỏ
chỉ có gió buồn thiu
thổi bâng quơ giữa miền trống rỗng
tôi bỗng nhớ ra trong cuộc đời
nàng tiên xưa đã bay về khung trời lạ
bỏ lại ta buồn bã
với thảo nguyên hoang sơ...
và tôi mở choàng đôi mắt dậy
thở dài và tôi sợ
bởi như thần thoại
chỉ một phần tỉ tôi có được em là thật
thì tại sao tôi không mơ?

Trang thơ mới